52hz

52hz Speak yourself

06/04/2024

“Anh không cần phải hiểu cuộc sống. Chỉ cần sống thôi.”

Sách : Thư Viện Nữa Đêm.

05/04/2024

“Cuộc đời có muôn màu ... Muôn vẻ. Khi cảm thấy mình mắc kẹt trong cuộc đời duy nhất chúng ta có, ta rất dễ cho rằng những khoảng thời gian buồn đau, bi kịch, thất bại, sợ hãi đều là kết quả sinh ra từ sự tồn tại của mình. Rằng đây là sản phẩm bên lề đến từ việc ta sống theo cách cụ thể nào đó, thay vì chỉ đơn giản là sống. Ý tôi muốn nói, mọi việc có lẽ sẽ dễ dàng hơn nhiều nếu chúng ta hiểu được rằng chẳng cách sống nào có thể giúp ta không bao giờ biết đến khổ đau.

Và rằng khổ đau là một phần không thể tách rời để làm nên hạnh phúc. Không thể có thứ này mà không có thứ kia. Dĩ nhiên, cả ai song hành tồn tại với mức độ và số lượng khác nhau.

Nhưng chẳng có cuộc đời nào chỉ toàn hạnh phúc bất tận. Và nếu cứ cho rằng cuộc đời như thế có tồn tại thì chỉ càng thấy mình bất hạnh trong cuộc đời đang sống mà thôi.”

Sách : Thư Viện Nữa Đêm

04/04/2024

Tôi nói: “ Mẹ ơi, con biết mẹ chỉ muốn tốt cho con thôi, con cũng biết trong lòng mẹ đã chọn được một người con rể phù hợp. Mẹ biết chàng trai kia từ nhỏ tới lớn nên rất hiểu điều kiện gia đình và nhân phẩm con người anh ấy, mẹ hài lòng về người ta, con cũng rất mong mẹ được vui vẻ. Nhưng nếu con không có quyền lựa chọn hôn nhân của mình, cả đời này con sẽ sống trong hối tiếc. Con không thể sống hạnh phúc với một người mà mình không yêu. Nếu con không hạnh phúc trong hôn nhân thì làm sao mẹ củ con thấy vui vẻ được? Lúc đó mẹ sẽ hối hận và đã lựa chọn thay con, và biến cuộc đời con thành như thế. Vậy thì tất cả mọi người đều không hạnh phúc.”

Nếu tôi nghe theo lựa chọn của mẹ, họ sẽ vui vẻ trong chốc lát, nhưng tôi sẽ đau khổ cả đời. Nếu thấy tôi đau khổ thì chắc họ cũng không vui vẻ gì. Ngược lại, nếu tôi tuân theo lựa chọn của mình, họ sẽ không hài lòng thời gian đầu, nhưng sau khi thấy tôi hạnh phúc, dần dần họ cũng sẽ vui vẻ. Nếu một người dễ dàng thỏa hiệp với hạnh phúc cả đời, người đó cũng chỉ nhận lại kết quả của sự thỏa hiệp trong những chuyện khác.

_ Sách : Càng bình tĩnh càng hạnh phúc_Vãn Tình.

03/04/2024

...Anh Ngạn: “ Bát cháo này có ý nghĩa rất đặt biệt, nó còn quý giá hơn cả bào ngư tổ yến. Vì nó tượng trưng cho tình yêu mà anh dành cho em, nên dư vị vấn vương không dứt, cũng là bát cháo ngon nhất mà em được ăn trong kiếp này.”

Anh Ngạn cũng chẳng cảm động mà chỉ thản nhiên đáp: “ Anh quên mua hạt dẻ cho em không có nghĩa là anh không yêu em. Con người không phải máy móc, anh đâu thể nhớ hết tất cả mọi chuyện. Anh nấu cháo bón thuốc cho em cũng không có nghĩa là anh yêu em bởi nếu gặp người khác cần được giúp đỡ, có lẽ anh cũng sẽ làm như vậy vì lòng tốt của mình. Thế nên em đừng lấy một hai chuyện ra để đánh giá một người có yêu em hay không, vì kết quả thu được thường khá phiến diện. Em phải xét xem một người đàn ông có sẵn lòng ở bên che chở em hay không mới được.”

_ Sách : Càng bình tĩnh càng hạnh phúc_Vãn Tình.

02/04/2024

Phồn hoa tựa gấm, hào quang bốn phương đều có thể từ bỏ, nhưng chân tình đâu dễ gì có được.

Tôi muốn nói với mọi người rằng: “ Có người yêu thương chúng ta là một điều tuyệt vời, nhưng nếu không có ai yêu thương chúng ta, chúng ta phải yêu thương bản thân mình gấp bội. Cuộc đời này ít người “trong tuyết đưa than”, mà đa phần là “dệt hoa trên gấm”, bởi vậy hãy biến mình thành “gấm” trước đã.

_ Sách : Càng bình tĩnh càng hạnh phúc_ Vãn Tình.

01/04/2024

Nếu ai đó chỉ trích bạn, hãy hỏi họ tại sao lại có vấn đề này? Chính xác bạn đã làm gì để mọi việc trở nên tệ hại đến thế? ....

Nếu có ai đó để lại bình luận thô tục trong một bài đăng trên Facebook của bạn, bạn có thể nói: “Tôi đoán mọi người đều có cách nhìn nhận riêng, cảm ơn quan điểm của bạn” hoặc “Phải tự tin lắm thì bạn mới nói ra được hết suy nghĩ của mình, tôi ngưỡng mộ điều đó, cảm ơn nhé”

_Cân bằng cảm xúc cả lúc bão giông_

30/03/2024

Giao tiếp bằng ánh mắt. Rất nhiều người gặp khó khăn trong việc nhìn thẳng vào mắt người đối diện, nhưng người ta sẽ hiếm khi vùi dập hoặc cố gắng thay đổi suy nghĩ của bạn nếu bạn nhìn thẳng vào họ và nói: “không, xin lỗi. Hôm nay tôi không thể giúp bạn. Tôi bận rồi.” Nếu bạn gặp khó khăn khi nhìn thẳng vào mắt, hãy nhìn vào trán, mũi hoặc điểm giữa hai mắt đối phương.

Tìm ra biện pháp thay thế. Nếu phù hợp, bạn có thể tránh để lại ấn tượng “tôi là một kẻ vô dụng” bằng cách đưa ra một đề nghị hoặc việc gì đó bạn có thể đồng ý giúp. Ví dụ “ Xin lỗi nhưng không được. Tôi không thấy vui vẻ hay thậm chí là tự hào khi tham gia cuộc thi vượt chướng ngại vật trên bùn vì mục đích từ thiện, nhưng tôi sẵn lòng quyên góp nếu bạn muốn?”

Nói dối. Một lời nói dối vô hại với người chào hàng qua điện thoại chẳng có gì xấu cả. Nếu ai đó gõ cửa và cố thuyết phục bạn mua cửa sổ mới, cứ nói đây không phải nhà của bạn, bạn chỉ đang thuê thôi. Lòng tự trọng thấp thường đi kèm với tâm lý sợ hãi đối với suy nghĩ của người khác về mình, vậy nên nếu bạn thấy mình đã tỏ ra lịch sự và không cọc cằn từ chối một người đang cố làm tốt phần việc của mình, hành động của bạn hết sức lễ độ. Bạn càng thêm chắc chắn mình là một con người lịch sự.

Từ chối ngay lập tức. Đôi khi chỉ cần nói “Không, cảm ơn nhé” là đủ rồi. Đừng nói dối rằng “ Tôi sẽ suy nghĩ thêm” về việc đi nghỉ mát với ai đó khi bạn chắc mình sẽ không đi, làm thế chỉ khiến bạn cảm thấy tồi tệ hơn mỗi khi gặp họ thôi.

_Sách : Cân bằng cảm xúc cả lúc bão giông_

29/03/2024

Nếu một người nói với bạn rằng họ không cảm thấy hạnh phúc như họ nghĩ, và họ muốn làm điều gì đó, hãy cảm thấy vui mừng cho họ. Nếu họ nói họ không chắc việc dành thời gian chăm sóc bản thân có công bằng với những người khác không, rằng mong muốn sống hạnh phúc dường như quá ích kỉ, hãy dừng họ lại. Hãy nói ho xứng đáng được hạnh phúc và đừng quan tâm tới những kẻ nghĩ họ ích kỉ chỉ vì muốn cải thiện bản thân. Hãy làm một người bạn khích lệ của chính bản thân mình khi bạn tiến bước trong cuộc đời, và hãy dừng những nhà phê bình nội tâm trong đầu lại nếu chúng cố cản bước bạn.

_Sách : Cân bằng cảm xúc cả lúc bão giông_

28/03/2024

Đầu tiên là vùng vỏ thùy trước trán. Đây là bộ phận não bộ tiến hóa sau cùng và gần như chịu trách nhiệm cho tất cả những gì bạn nghĩ đến. Nó đem lại cho chúng ta khả năng nhận thức những việc có thể xảy đến trong tương lai, vậy nên thay vì phi ngọn giáo vào vị trí hiện tại của con gà, bạn sẽ phi ngọn giáo vào vị trí mà con gà sẽ di chuyển tới trong vài giây tới. Đây là bộ phận rất hữu ích, nếu không có nó, giờ loài người vẫn đang sống trong hang, thỉnh thoảng ra ngoài hái một vài trái dâu dại. Nó đóng vai trò quan trọng trong việc giải quyết vấn đề, điều tiết cảm xúc, theo đuổi mục tiêu và kìm hãm những thôi thúc phản tác dụng.

Thứ hai là vùng hải mã. Đây là bộ phận não đóng vai trò thiết yếu trong việc học tập và ghi nhớ. Cũng bởi khả năng ấy, vùng này đặc biệt dễ bị ảnh hưởng bởi căng thẳng, trầm cảm hoặc tình trạng Rối loạn căng thẳng sau sang chấn (PTSD). Tất cả những tác động trên khiến nó co lại, cứ như thể nó đang lẩn trốn khỏi trí nhớ của chúng ta. Một vùng hải mã khỏe mạnh giúp chúng ta đương đầu với căng thẳng và trầm cảm, cũng như ghi nhớ mục đích chúng ta vào phòng làm gì.

Bộ phận thứ ba là hạch hạnh nhân. Kết quả chụp cộng hưởng từ cho thấy sau tám tuần tập luyện phương pháp Thiền chánh niệm, hạch hạnh nhân có dấu hiệu co lại. Vùng não này liên quan đến cảm xúc và sự sợ hãi của con người, đồng thời nó cũng tham gia vào việc khởi xướng phản ứng của cơ thể đối với tình trạng căng thẳng. Vì thế, khi khả năng lo lắng diễn ra chậm hơn và khả năng suy nghĩ mạch lạc trở nên nhanh nhạy, ta càng dễ duy trì cái nhìn lạc quan đối với cuộc sống.

_Sách : Cân bằng cảm xúc cả lúc bão giông_

27/03/2024

.... bất cứ khi nào bạn trải qua những khúc trầm trong cuộc đời, khi bạn cảm thấy tuyệt vọng và lo lắng, sự tập trung của bạn có thể thay đổi. Thay vì tập trung vào sự tích cực, trong cơn tuyệt vọng và lo lắng, chúng ta thường tập trung vào vấn đề của mình. Và nếu chúng ta không xử lý chúng theo một hướng mang tính xây dựng, quan điểm của chúng ta có thể trở nên tiêu cực. Để rồi chính sự tiêu cực, hay quan điểm “ tập trung vào vấn đề” thay vì “tập trung vào giải pháp” có nguy cơ nhấn chìm hoặc khiến chúng ta héo mòn.....

_Sách : Cân bằng cảm xúc cả lúc bão giông_

26/03/2024

Chúng ta có thể tận hưởng ngày nắng nếu không phải trải qua mưa phùn xám trời của tháng Hai nước Anh ?

Sao chúng ta có thể cảm thấy hạnh phúc nếu chưa từng cảm thấy đau khổ?
Ta phải hiểu rằng mình không thể lúc nào cũng hạnh phúc, nếu không hạnh phúc cũng sẽ trở thành một điều rất đỗi bình thường. Để sống một cuộc đời hạnh phúc, đôi lúc chúng ta phải trải qua cảm giác bất hạnh, để sau này có thể tận hưởng cuộc sống khi tâm trạng đi lên.

Hãy thành thật với con người của bạn!

Nếu bạn cảm thấy đau khổ, hãy cứ đau khổ!

Đừng tự tạo áp lực ép bản thân phải trở nên hạnh phúc, bạn sẽ cảm thấy như ai ai cũng có một cuộc sống hoàn mỹ, chỉ riêng bạn hứng chịu tổn thương.

Hạnh phúc không phải là một vật hữu hình. Đó là một quá trình, là một chuyến du ngoạn. Trong chuyến du ngoạn ấy, có những lúc bạn sẽ cảm thấy tăm tối, bạn phải rất nỗ lực để thấy được ánh sáng trong cuộc sống.

Tóm lại, hạnh phúc không giúp ta hiểu cách sống vui vẻ, nhưng nỗi buồn thì có.
Và chuyến hành trình theo đuổi hạnh phúc được khởi hành từ nơi bạn không cảm thấy hạnh phúc.

_Sách : Cân bằng cảm xúc cả lúc bão giông_

25/03/2024

Người Khách Quý

Trong truyền thống Việt Nam vợ chồng phải đối xử với nhau như khách. Phải kính trọng nhau thật sự. Cho đến thay áo cũng không nên thay trước mặt nhau. Nhất cử nhất động phải tỏ lòng kính nể nhau. Nếu không còn lòng tương kính thì tình yêu chân thật sẽ không lâu bền. Truyền thống tương kính giữa vợ chồng là truyền thống của văn hóa Á Châu. Xã hội Tây Phương, nhất là xã hội Tây phương thời xưa, chắc cũng có truyền thống này. Thiếu lòng tương kính thì tình yêu sẽ không lâu bền và không bao lâu sẽ bị sân hận và những năng lượng tiêu cực khác trấn ngự.

Sách : Giận _ Thích Nhất Hạnh

07/03/2024

Bạn đang hoang mang, lúc nào cũng hoang mang. Bạn không biết thế giới này đi về đâu, chỉ thấy nó biến chuyển quá nhanh, bạn không theo kịp và cảm thấy văn hóa, kiến thức của mình quá nhỏ bé so với kích thước vĩ đại của cuộc xoay vần. Bạn sắp đến thời điểm phải lựa chọn. Môn học, nghề tương lai, khởi nghiệp, chọn người bạn trăm năm, định cư ở một nơi mới, và bao nhiêu thứ khác nữa. Bạn lo lắng, âu sầu và cảm thấy lẻ loi, chẳng biết vịn vào ai.

Chính vào lúc đó hãy nhớ rằng chung quanh bạn, ai cũng có đúng vấn đề như vậy, và chẳng ai có giải pháp hơn bạn.

Nếu bạn đã có ý thích hoặc đã chọn một khuynh hướng nào đó thì bạn quá may mắn. Lời khuyên của tôi là hãy cứ nghiêng theo ý thích, đừng dằn vặt tư tưởng thêm nữa, vì trước sau gì bạn vẫn không có đủ thông tin để đặt tiêu chuẩn. Không ai có thông tin này cả. Tiêu chuẩn chính là ý thích của mình đấy bạn ạ. Không có những thông tin thì những tính toán hơn thiệt hoàn toàn vô ích.

Các thầy giáo hơn bạn cũng chẳng biết hơn bạn, cha mẹ đôi khi còn biết ít hơn thế nữa. Với tất cả tinh thần trách nhiệm, tôi khuyên bạn hãy cứ vui vẻ nghiêng theo bản ngã của mình. Hãy công khai ý thích của mình một cách hồn nhiên, vì như tôi đã nhắc trước đây, trong mỗi con người có một vị thần tạm gọi là linh tính và lương tri, là người bạn chân thành nhất của bạn. Trong sương mù thì người bạn linh tính và lương tri là kim chỉ nam trung thành nhất dẫn đường, đó chính là bàn tay vô hình sẽ thôi thúc bạn làm đúng việc phải làm.

Hãy nhất thiết tránh đi vào một cuộc tính toán đoán mò rằng môn học nào hay hơn, hoặc nghề nào kiếm tiền nhiều hơn, cứ như bạn muốn đoán kết quả của một cuộc đua ngựa: Bạn sẽ không bao giờ đoán ra, và cho dù có may mắn đoán trúng chăng nữa, chính con ngựa thắng cuộc đua này sẽ lại thua cuộc đua sau. Vậy bạn đoán làm gì? Trong một chương khác, tôi đã tường thuật ch bạn rằng một trăm bạn học gặp nhau khi về hưu rốt cuộc giống nhau hết, chẳng ai hơn ai, thậm chí người bét lớp, “lười như hủi” thì có vẻ hạnh phúc và đầy đủ hơn người nhất lớp.

Bạn không thích toán? Vậy dẹp toán học đi.

Bạn không ưa khoa học tự nhiên? Cũng dẹp luôn đi, không phải thương tiếc.

Bạn thích thơ văn hay nghệ thuật? Vậy hãy cứ mạnh dạn đi theo con đường của sở thích.

Xã hội cần mọi nghề bạn nhé, và xã hội cần nhất những người yêu nghề, đầu tư không mệt mỏi vào nghề. Hãy nhất thiết tránh thái độ lựa chọn đi theo đứa nhất lớp, hoặc ý của đám đông_đây là một lỗi lầm kinh điển.

Đến khi phải chọn nơi làm việc hoặc công ty sẵn sàng thuê bạn, hãy ưu tiên chọn người lãnh đạo quý bạn và bạn cũng quý họ. Hãy bất chấp lương bổng, hãy nhất thiết tránh chọn theo lý lịch của doanh nghiệp.

Tôi từng làm việc này nhiều lần, nên bạn hãy nghe lời khuyên của tôi. Một lãnh đạo mà bạn quý và quý bạn, sẽ đem lại cho bạn một trăm lần những gì bạn muốn. Và bạn sẽ thú vị khi tới sở mỗi ngày, vì ở nơi đó, bạn có những người chân thành, tích cực với mình.

Tương lai của bạn sẽ được xây dựng trên sự tín nhiệm của những người quý bạn.

Họ sẽ giúp bạn tự tin. Sự tự tin là cái vốn đáng quý nhất. Đừng bao giờ nghĩ rằng đứng trong một đạo binh đông đảo thì mình sẽ mạnh. Sự thật thì ngược lại – không có gì vô danh và yếu ớt hơn con tốt trong một xã hội đông lúc nhúc. Ngoài ra, nếu bạn yêu việc, người ta sẽ chỉ mong bạn ở lại vì người tốt tính và đáng tin cậy như bạn khó hiếm lắm. Tất nhiên lương bổng sẽ phải đi theo.

_Một đời như kẻ tìm đường_

06/03/2024

Bạn hãy cảm nhận cuộc sống là một con đường rất dài, chớ nên phí sức. Tôi đã được chứng kiến rất nhiều bạn trẻ vội vã phí sức trong những việc không mang thời gian tính. Hình như chúng ta mang trong ADN một tế bào thúc đẩy chúng ta làm gì cũng phải xong thật nhanh. Bạn thử nghĩ xem, có bao nhiêu trong cuộc sống thực sự mang thời gian tính? Hầu hết mọi việc đều có thể thực hiện lúc thuận lợi nhất, chứ không cứ phải mau nhất có thể. Khi đi nhanh hơn nhịp độ tự nhiên của mình, nhanh hơn nhịp tim, nhanh hơn nhịp thở, bạn sẽ thấy cuộc sống quá nhọc nhằn. Bạn sẽ không đi đâu xa được nếu không sống thep nhịp của cơ thể. Ai cũng có phần của mình, chẳng phải vội.

_Một đời như kẻ tìm đường_

05/03/2024

Sự trẻ trung thì không có tuổi _PICASSO

Tuổi già không bao giờ bắt đầu khi mình thực sự sống.

Một trong những thông điệp mà tôi muốn gửi cho các bạn kém tuổi tôi là hãy chớ bao giờ nghĩ mình già, và càng lầm lẫn hơn nếu nghĩ rằng sự nằm ỳ, ngủ kỹ, sống nhàn hạ là một phương pháp kéo dài cuộc sống. Nếu cuộc sống dài ra thật chăng nữa thì cũng chỉ là những chuỗi ngày lê thê. Kỳ tình, những nghiên cứu về tuổi thọ còn khẳng định rằng cơ thể con người sẽ rã sớm nếu thiếu hoạt động, thành thử không thể lầm nếu chúng ta năng động hơn.

Các bạn cũng chớ bao giờ đặt mốc tuổi với những giai đoạn. Vô số người mang ý tưởng đặt mốc 60 là tuổi hưu, mà tuổi hưu đối với họ là không làm gì hết, không tham gia vào việc gì hết, và cũng không để tâm vào xã hội nữa. Nếu vậy thì tuổi sống thực của họ chỉ là 60, cho dù có sống tới 80 chăng nữa.

Cảm nhận đắt giá nhất của tôi là càng cao tuổi, tất cả những việc mình càng làm có chất lượng, càng gọn và càng nhanh.ở tuổi đó, óc vẫn còn bén nhạy, hai bàn tay đã tập trung và thu gọn mọi kỹ năng, kiến thức, trải nghiệm để thành công. Do đó, chính vào tuổi già mà mình càng phải tận hưởng cái quy chế ưu đãi đó.

Tuổi già mới là tuổi cho phép con người tạo ra những tác phẩm tuyệt diệu. Càng có tuổi và kinh nghiệm, ta càng phải sản xuất nhiều, chế tạo nhiều, đóng góp nhiều vì lý do đó! Những sản phẩm của ta, vào tuổi đó, mang những sắc thái không thể có được nếu ta chế nó ra 10 hay 20 năm trước. Hơn nữa, khi ta xông vào việc, việc sẽ làm cho thời gian ngừng trôi, những tế bào của ta được động viên, được giữ nóng, và chất xám được đo vật, thách thức, vấn chát, mắt sẽ giữ thần và thân sẽ giữ lực.

Tuổi tác vào đúng lúc đó sẽ không còn ý nghĩa nữa. Điểm này cần được nhắc lại, để mỗi chúng ta không bao giờ quên rằng cơ thể không có tuổi, và sự lựa chọn không bao giờ hẹp đi, mà chỉ rộng ra khi tuổi chồng chất lên.

Với thời gian qua, tôi từng ngạc nhiên khi tự mình khám phá ra rằng năm 30 tuổi, tôi thấy khi mới 20 mình chưa biết gì. Khi sang tuổi 50, tôi lại thấy khi 30, 40 mình chưa hiểu gì! Và phát hoảng khi đến tuổi 60 rồi, mình vẫn còn những ảo tưởng, vẫn mơ tới những trải nghiệm chưa có, những chuyến phiêu lưu chưa thực hiện. Đến năm 70 tuổi mới vỡ lẽ rằng trí óc của mình vẫn vô cùng mạnh mẽ, hơn người 60 tuổi nhiều, tuy sức lực có suy. Thật đáng tiếc nếu mình không tận dụng cái kho tàng chất xám trời cho, một thứ chất xám đã được động viên, thử thách, bổ sung qua bao nhiêu biến cố.

Rốt cục, tôi mới khám phá ra rằng lý tưởng là có thân thể của người 30 và trí tuệ của người 70. Tôi chưa đoán ra được tuổi 80 sẽ còn coi “thằng” 70 như con nít hay không, nhưng tôi tin chắc rằng vào tuổi đó, cách hiểu cuộc đời sẽ còn thâm thúy đậm đà hơn nhiều!

Bằng chứng là mãi đến năm 65 tuổi, tôi mới hiểu quá muộn bí quyết của sức khỏe. Thật quá đơn giản! Chẳng phải chạy mỗi ngày 5 km, hoặc cử tạ mỗi buổi sáng. Chẳng phải uống thêm vài viên vitamin hay một loại thực đơn nào. Hãy cứ ăn đủ mọi loại thức ăn, không cần tự cấm, nhưng chỉ mỗi thứ một ít. Hãy đi bộ tới sở nếu không quá xa. Hãy đi ngủ ngay khi cảm thấy buồn ngủ. Hãy quên việc sở khi về nhà,và tránh làm cái gì nhiều quá.

Và hãy xem may rủi trong cuộc đời là chuyện bình thường. Rồi đâu sẽ có đó, trời sinh voi sinh cỏ. Tóm lại, hãy bình dị hóa cuộc sống, chỉ có thế!

Hãy đừng quan tâm lương cao thấp, vì lương nào cũng đủ sống. Hãy tránh giày vò chính mình và gia đình vì những chuyện vớ vẫn, nhất là những bài toán không có giải pháp. Hãy tránh can thiệp vào chuyện của người khác, vì mỗi người có nghiệp chướng khác nhau, bạn chẳng thay đổi được gì cho họ cũng như họ sẽ chẳng mang lại được cái gì cho bạn. Ngay cả với chính những đứa con của mình cũng thế!

Nếu bạn làm được tất cả những thứ đó, mà tâm trạng không vội vàng, không mang stress, thì bạn yên tâm, tôi cam kết rằng bạn sẽ sống hơn 100 tuổi.

Sống thế có gọi là ích kỷ không? Bạn ạ, đó mới chính là nghệ thuật sống để khỏe mạnh và hạnh phúc.

¬_Một đời như kẻ tìm đường_

04/03/2024

Bạn hãy cố hết sức tạo một không khí ôn hòa với mọi người, trước nhất với cha mẹ và anh chị em. Tôi đã được trông thấy quá nhiều sự mâu thuẫn không cần có trong nhiều gia đình. Cha mẹ nào cũng thương con, và tình thương nào cũng vượt biên giới, phạm tới khả năng tự phán đoán của mỗi thành viên trong gia đình. Gia đình Việt Nam lại có thêm dị tính là thích có nước mắt. Nhưng đó không phải là lý do chính đáng để tại ra những phản ứng mang cảm tính cao. Bạn càng chín chắn trong suy nghĩ cũng như đắn đo trong lời nói thì càng giữ được mảnh tự do quyết định.

Vậy bạn cứ lắng nghe cha mẹ và anh chị em mà tránh phản ứng đối mặt, trái lại cứ suy nghĩ thêm về những điều bạn được chỉ giáo. Chỉ việc xin nghe và suy nghĩ thêm sẽ đủ để mọi người hiểu rằng bạn giữ nguyên quyền chủ động.

_Một đời như kẻ tìm đường_

02/03/2024

Đừng quan tâm đến việc tôn vinh, nhất là phải tránh việc tự tôn vinh, đừng lo lắng xã hội đánh giá bạn sai. Chính xã hội mới là nơi đánh giá mình đúng nhất. Đừng bao giờ mua chuộc bất cứ cái gì, vì nếu mua danh thì bạn không còn lòng tự trọng và không còn tin vào khả năng của chính bản thân. Mua chuộc là vĩnh viễn thay đổi mình thành một sản phẩm giả dối. Mua chuộc là sống vì mắt thiên hạ. Nếu như vậy thì bạn thật đáng thương, đã tự biến mình thành con người khuyết tật, dối trá với xã hội và với chính bản thân. Không còn thảm cảnh nào thê thảm hơn khi ta không còn là chính mình.

_Một đời như kẻ tìm đường_

01/03/2024

Bạn hãy để cho linh tính, lương tri và trái tim hướng dẫn mình. Tạo hóa sinh ra bạn đã trang bị cho bạn đầy đủ. Đừng tin nhảm vào những thứ gì khác, nhất là phải tránh lời khuyên nhủ của những người chẳng mấy kinh nghiệm hơn bạn, chẳng mấy chia sẽ cảm thông tình huống của bạn. Linh tính, lương tri và trái tim của bạn sẽ luôn luôn giúp bạn lấy được những quyết định quan trọng trong cuộc sống. Và nếu có quyết định sai chăng nữa, phải nhớ rằng đó cũng là quy trình tự nhiên của tạo hóa để biến bạn thành con người mà bạn phải đạt tới. Không có gì thay thế được sự trải nghiệm. Người giàu kinh nghiệm sẽ sớm tìm được hạnh phúc bền vững!

_Một đời như kẻ tìm đường_

29/02/2024

Bạn hãy làm những việc phù hợp với tuổi. Chớ lấy vợ lấy chồng sớm quá cho xong. Chớ sinh con đẻ cái trước khi mình có khả năng làm tròn nhiệm vụ người cha người mẹ. Bạn hãy hồn nhiên với thời gian mình đang sống. Tuổi trẻ Việt Nam ít khi tự tặng bản thân những giây phút ôn tồn đủng đỉnh của lứa tuổi. Ở nước ngoài, các bạn trẻ giữ tính hồn nhiên khá lâu, sống tuổi thanh thiếu niên khá dài. Họ như muốn hưởng trọn cuộc sống trước khi sang thời kỳ của trách nhiệm. Tại sao mình không có tư duy đó nhỉ?

_Một đời như kẻ tìm đường_

28/02/2024

Bạn hãy tránh phức tạp hóa cuộc đời. Văn hóa truyền thống của dân tộc nói chung là làm gì cũng tạo thêm sự phức tạp, giống như người làm bếp luộc rau cứ đun đến khi rau quá nhừ rồi mà vẫn không chịu tắt bếp. Vì sao? Mặc cảm không có ích cho xã hội chăng? Lo sợ bị gán tội lười biếng chăng? Sao lại sợ mắt nhìn của thiên hạ và sự phán đoán của họ thế? Bạn có cần họ thật không?

Bạn hãy cố suy nghĩ xem, chuyện gì trên đời cũng đơn giản nếu bạn muốn nó đơn giản. Mỗi lần tôi xem kịch xã hội truyền thống của chúng ta, hoặc đọc các mục tâm tình, có một điều cứ đập vào mắt tôi: đó là thói kỳ lạ hay đi vào sâu hơn mỗi ngày những tình huống phức tạp lôi thôi. Cùng trong một tư tưởng, chúng ta thường làm những việc mình không thích một cách miễn cưỡng.

Không ưa mà cứ nhận tham gia là một logic không thể giải thích nổi và chỉ tạo nên sự rối ren,

Trong hôn nhân, không yêu cũng lấy. Trong công việc, không thích cũng làm.

Hình như chúng ta ngại nói thật đến đỗi chọn thà sống cả cuộc đời miễn cưỡng còn hơn là vượt cái khó khăn nhỏ để nói sự thật một cách giản dị.

Hãy chấm dứt những chuyện ray rứt.

Hãy chỉ tiếp tục chuyện gì mà mình thực sự vui thú.

Hãy từ chức khi không ưa sếp.

Hãy li dị nếu cuộc sống bên nhau không còn mảy may thi vị.

Mỗi người chỉ có một cuộc đời, ba vạn sáu nghìn ngày để mưu cầu hạnh phúc!
Và hãy từ bỏ cái dối trá vớ vẩn của văn hóa cổ hủ, chỉ khuyên ta ngồi yên chịu trận.

_Một đời như kẻ tìm đường_

27/02/2024

Tôi có một người bạn tên là Jean Dumas, năm nay (2019, khi tôi viết chương sách này) đã 74 tuổi. Ông vừa mua một miếng đất bên bờ biển Bretagne (Pháp). Gặp Jean mới đây, ông vui vẻ khoe với tôi là ông đã xây xong nền móng của ngôi nhà mà ông bà dự định sống trong những năm tháng tuổi già.

Hỏi Jean bao giờ nhà sẽ xây xong, tôi mới ngã ngửa ra khi nghe ông kể: “Anh Phan biết không, tôi làm việc đó chỉ có một mình, không có máy móc, chỉ dùng tay chân của bản thân, nên có lẽ khoảng ba bốn năm nữa mới xong. Mệt nhất là phải lên tỉnh để vác gạch, sắt và xi măng về công trường. Sylvie (vợ ông Jean) thì giúp tôi pha xi măng và sẽ thầu việc trang trí sau này, nhưng bà đã bắt đầu may màng của sổ để đến khi xây xong thì màn cũng có sẵn để treo luôn”.

Tôi hỏi lại anh Jean: “Sao anh không giao việc này cho công ty xây dựng thì anh chị sẽ được hưởng nhà sớm hơn?”.

“Ấy chết, đâu có! Hạnh phúc là chính tay mình xây cất nên ngôi nhà. Con cái sau này sẽ được hưởng ngôi nhà mà chính tay của tụi tôi xây. Nền xây cho một nghìn năm, tường dày và chắc đủ sức chống chọi với mọi giông tố mạnh nhất. Nước sơn chúng tôi là loại sơn cho tàu thủy, phải 20 năm mới tróc. Cái thú chính của việc tự tay mình làm anh ạ, xây nhà là để tiếp tục sáng tạo nên một cái gì trong cuộc đời, chứ nào chúng tôi thiếu nhà để ở! Vả chăng, tôi với anh đều đã về hưu, mình không làm gì thì thời gian và không gian quá rỗng, sống thêm để làm gì?”.

“Bốn năm nữa anh 78, chị 74 nhỉ?”.

Jean hiểu ý tôi bèn vừa cười lộ răng trắng ởn vừa nói : “Anh biết không, hôm qua tôi đọc báo thấy có một ông cụ 87 tuổi rồi mà ngày nào cũng vào rừng đốn một hai cây để dần dần tự xây nhà bằng gỗ, tôi phục lăn! Trong đời tôi, lúc nào tôi cũng trân trọng cuộc sống. Mình làm người, không nên có tư duy vô dụng – vô dụng cho xã hội đã đành, nhưng lại vô dụng cho chính mình thì mới thê thảm.

Tuổi là gì anh nhỉ, đối với tôi lúc nào đó thì cũng phải chết, cái chết nào mà chẳng gián đoạn chuyện đang làm? Nào tôi có dám nói tôi sẽ xong nhà trước khi chết đâu! Tôi chỉ nói chúng ta hãy trân quý sự sống như một ân huệ. Sống và thực hiện ý thích, giấc mơ. Tôi còn đầy giấc mơ anh Phan nhé! Lúc nào chết thì buông, nhưng còn sống ta còn phải tặng cho chính ta thú vui rằng ta đã nhận được cái ân huệ của cuộc sống bằng cách tiếp tục thực hiện giấc mơ”.

Đối với Jean và Sylvie, tài sản là vô nghĩa, vì ông bà có thừa để mua thẳng một biệt thự đã hoàn tất tự chủ đầu tư. Nhưng việc xây nhà là tạo giá trị trong sự khuây khỏa thư giãn. Nỗ lực không ngừng để tạo giá trị thì sống mới ý nghĩa. Thành thử, câu chuyện với Jean bắt đầu bằng tuổi tác, mà rồi ý niệm về tuổi tác đã biến mất lúc nào không hay.

_Một đời như kẻ tìm đường_

26/02/2024

Cơ hội đi với con người của bạn. Đây là một bài học tôi mất rất nhiều năm để thấu hiểu!

Có người than có rất ít cơ hội. Hỏi ra,bạn này không đóng góp mấy cho cộng đồng, thậm chí không nghĩ tới việc tham gia một công cuộc thực hiện nào. Nhưng cũng có người than ngược lại, có quá nhiều cơ hội, không lấy đâu cho hết. Hỏi ra bạn này tham gia nhiều việc xã hội, từ thiện, có mặt mỗi khi có sinh hoạt tập thể. Bạn này đóng góp vui vẻ, không kể công, lúc nào cũng tiên phong tự nguyện.

Xã hội sẽ tặng lại bạn gấp mười lần những gì bạn tặng cho xã hội. Và nếu bạn tặng cả con người liêm khiết và năng động của mình thì chẳng có gì đáng ngạc nhiên nếu xã hội sẽ luôn luôn dành ưu tiên cho bạn.

Vậy hãy cho đi bạn nhé, mỗi khi có cơ hội để cho. Càng cho nhiều thì sự lựa chọn của bạn sẽ càng rộng rãi, dễ dàng và được ủng hộ. Thành thử cơ hội sẽ tới với bạn khi bạn tạo cơ hội cho người khác.

Quả nhiên, như thế mới hợp lý!

_Một đời như kẻ tìm đường_

24/02/2024

Một trong những yếu tố khó hiếm thấy nhất không phải vốn mà là óc sáng tạo. Nếu bạn có óc sáng tạo thì tiền vốn thích theo bạn lắm. Điều đó không có nghĩa là bạn sáng chế cái gì họ cũng sẽ theo. Con đường bạn phải chọn là cũng cố tính khả thi, tính thực tế, phải đối chiếu dự án của mình với chính người tiêu dùng hay khách hàng của mình, họ có thích dự án không, giá nào thì họ mua... Bạn đang gần đích của mình lắm, nhưng chính vào lúc này bạn cần tỉnh táo để đảm bảo tính khả thi của việc làm. Đây không còn là lúc tạo cơ hội mà là đi tới thực hiện thật.

Trong mọi trường hợp, bạn chỉ thực sự thành công khi lấy được nhân tâm, tạo được sự ủng hộ của cộng đồng. Muốn đạt được mục tiêu này, bạn phải luôn luôn giữ tính liêm khiết, làm việc vì lợi ích của cộng đồng. Thuyết phục được cộng đồng thì cơ hội của bạn mới thực sự là một cơ hội, còn trước đó bạn vẫn phải xem nó là ảo. Một ý tưởng đơn thuần không bao giờ có thể được gọi là cơ hội. Có vốn rồi,vẫn chưa! Tạo ra sản phẩm rồi, vẫn chưa đâu! Chỉ khi nhận được sự ủng hộ hiện thực của cộng đồng thì bạn mới có thể chắc chắn là cơ hội đã thực sự tới. Lúc đó nếu bạn đi vay vốn, cộng đồng sẽ ủng hộ dưới hình thức này hay hình thức khác. Thậm chí sẽ có đông người muốn đồng hành cùng bạn.

_Một đời như kẻ tìm đường_

23/02/2024

Bạn nhé, không có cơ hội nào giống như ai đó mang một khay vàng khối đến tặng bạn. Cơ hội tới như một dịp để chính bạn chứng tỏ khả năng, nỗ lực và trí tuệ. Những cơ hội sau sẽ tới nhiều hơn nữa, dồn dập hơn nữa, vì bạn đã tạo ra lòng tin.

_Một đời như kẻ tìm đường_

22/02/2024

LỜI CỦA CHA

Xưa kia Cha tôi thường nhắc nhở: “ Nếu mai kia, con làm được việc gì đó cho xã hội, con chỉ nên tiếp tục công việc đó trong thầm lặng, con hãy cứ để xã hội đánh giá vì việc đánh giá không phải là việc của mình, không nên can thiệp vào. Và ngay đến khi xã hội trân quí việc con làm, hãy thật tỉnh táo giữ khiêm tốn, vì tệ nhất là lấy đó làm cơ hội để tự tôn vinh. Tự tôn vinh không mang một chút giá trị tích cực mà còn tiêu cực, người đời sẽ nhận ra sự khao khát quá đáng của mình.

Khi xã hội tô điểm vẽ môi vẽ mày cho mình, đừng bao giờ trơ trẽn quay lại chính xã hội vừa tôn vinh mình để khoe lại ‘Môi mày của tôi có đẹp không?’. Làm vậy hẳn là đáy cùng cực của sự ngu dốt vì tự đưa mình lên mỏm đá Tarpeia để sẵn sàng cho người đời hành quyết”.

_Một đời như kẻ tìm đường_

21/02/2024

Ông kể tiếp: “ Chọn lựa, tìm hướng đi, đối với tôi chỉ là một lý luận tri thức. Quan trọng là phần thực hiện. Phương châm phải là chọn nhanh lên rồi tiến bước nhanh hơn nữa. Không một lựa chọn nào tốt cả nếu phần thực hiện lại ngập ngừng. Mọi quyết định trong cuộc đời của tôi đều đã đi tới kết quả mong muốn. Tôi chỉ nghĩ 10% là do lựa chọn đúng, 40% là do ý chí và tinh thần thực hiện”.

Tôi hỏi ông: “Thế 50% còn lại là gì?”

Ông trả lời là do may mắn. Ông nói: “Không thể phủ nhận được là may mắn đóng một vai trò then chốt. Bạn mà không may thì bạn chẳng đi đâu xa được, thậm chí chẳng làm nên trò trống gì mấy. Vận may giống như sóng trào, nó đẩy bạn đi nhanh hơn tự chân bạn có thể bơi, và tất nhiên hướng đi của sóng trào thì không ai cưỡng lại được”.

Nhưng ông nói thêm: “May mắn chỉ tới với những tâm hồn hùng dũng và đạo đức. Có người ví may mắn như một lại cảm tình toàn xã hội dành cho mình. Bạn làm gì mà xã hội cũng hưởng ứng theo thì có thể gọi đó là may mắn! Bạn sẽ gặp nhiều người hỗ trợ, tham gia. Bạn sẽ thấm tình cảm của những người chỉ mong cho bạn thành công. Nhưng tại sao họ làm vậy, tại sao họ ủng hộ bạn, đó là vì bạn là con người hùng dũng và đạo đức đang tạo một gái trị nào đó cho xã hội, họ mến phục bạn và họ muốn bạn thành công.

_Một đời như kẻ tìm đường_

20/02/2024

“Vậy ông có bao giờ nghĩ rằng khi họ bán cho ông một xe cũ đã hư hỏng là họ có ý lừa ông không, ông có hoang mang với quyết định của mình không?”_Tôi hỏi.

Ông nói: “Không, vì họ nói rõ hiện trạng của xe, và họ gần như cho không. Quyết định là của tôi cho nên tôi không hoang mang. Đã từ lâu tôi muốn tạo nên cơ sở đầu tiên để thoát khỏi cuộc sống bấp bênh với những nghề lặt vặt. Mua một xe tải cho dù cũ đến đâu cũng là một sự thay đổi về quy mô kinh doanh! Mua rồi là tôi bắt đầu khởi nghiệp không phí một phút, và cũng không tự đặt ra những câu hỏi triết lý!

Tôi biết trước rằng sự thành công không tới do lựa chọn đơn thuần của mình mà còn tùy thuộc vào cái vận của mình. Nhưng tính tôi luôn lạc quan nên tôi đã húc đầu đi tới, tin rằng cái vận của mình đã chuyển. Mà nó phải tới, vì khi mình đã trót chui đầu vào lối đi đó, thì hãy gồng mình, cắn răng và một lòng tiến bước.

Thành công sẽ tới khi từ một việc tầm thường, như mọi việc tầm thường khác, mình tạo nên một chút giá trị cho xã hội với mồ hôi và nước mắt, càng hay nếu đó là một hệ thống giá trị.

Thành công không tới từ sự lựa chọn đơn thuần.

Họa may, khi mình lựa chọn đúng, cuộc chiến cho nồi cơm có lẽ bớt vất vả hơn. Khi đi đúng đường thì có lẽ sẽ ngắn hơn. Nhưng quan trọng là tạo giá trị trên suốt hành trình. Luôn luôn tạo giá trị bằng công sức và trí khôn của mình.

Mồ hôi và trí óc là hành lý duy nhất của tôi. Linh tính của tôi giống như viên đạn, anh cao bồi là chính tôi đã chỉ bắn một viên đạn mà cũng chẳng biết trước là thực ra tôi chỉ có một viên đạn để bắn.

Cái khó nhất , anh biết không, chính là rất nhiều chướng ngại sẽ xuất hiện trên con đường. Thậm chí tôi đã gặp nhiều lần những kẻ cướp sẵn sàng tịch thu mọi công lao của mình bằng vũ lực.”

Và ông Cho Choong Hoon dặn dò tôi: “ Anh hãy chớ bao giờ ngoảnh mặt lại để hối tiếc. Nước đã đổ xuống sườn núi, anh hãy vội xuống theo, nước xuống nhanh anh hãy đừng dừng chân suy nghĩ. Phải liên tục tạo giá trị với những giọt nước đang đổ. Đó là chân lý bất di bất dịch của sự thành đạt mà bất kỳ ai cũng không thể hoài nghi...

Đôi khi mình còn may mắn hơn bao người khác, họ còn không có sườn núi để xem nước đổ! Anh hãy cư xử chớp nhoáng theo linh tính, vì chọn đường nào rồi cũng tốt thôi. Nhưng khi đã chọn thì anh hãy phóng con người của anh theo lao, đôi khi hãy vượt lao nếu tình cảnh cho phép. Cuộc đời không phải là một chuỗi “làm lại từ đầu, sau khi mất trắng” vì đơn giản không bao giờ mình mất trắng! Vì anh nên nhớ, cuối cùng nước cũng sẽ xuống hết dãy núi để nhập vào sông”.

Ông còn nhắc lại: “Tại sao không mất trắng, anh Phan biết không? Đó là vì khi mất trắng một lần, hai lần, những lần đó là những bài học quý báu mà người khác chưa có cơ hội học được. Nước vẫn tiếp tục đổ xuống sườn núi. Mất trắng vẫn phải được coi như một thành phần cốt yếu trong cả quy trình tiến hóa.

Quy trình này đang biến đổi mình thành một trí óc mình mẫn hơn, sáng suốt hơn, dày dặn kình nghiệm hơn.

Quy trình đang xây dựng trong cơ thể của mình khả năng chịu đựng, tạo nên những bắp thịt cứng như đá, và từ linh tính của một con người tầm thường, quy trình biến nó thành linh tính của con hổ, con báo, con đại bàng. Những người có tư duy “sợ mất trắng” sẽ không bao giờ đi đâu xa, vì chân họ chưa có cơ bắp, trí của họ chưa tập nhìn ra giải pháp, linh tính của họ bị chính họ nghi hoặc, và đôi khi những người bạn đồng hành, dưới con mắt của họ chỉ là những người khó lòng đặt niềm tin. Nhưng cái quan trọng nhất là mình hiểu được giới hạn khả năng của bản thân. Người không xông xáo vào trận sẽ không mất trắng bao giờ, nhưng họ sẽ không bao giờ đo được khả năng bẩm sinh và họ sẽ nghi hoặc bản thân suốt đời.

“Không anh Phan nhé, anh kém tôi một thế hệ. Anh còn ở tuổi tu thân luyện bắp, anh còn phải trải nghiệm, nhưng tại sao tôi chia sẽ chân tình với anh? Đó là vì trước tiên, con người phải có đủ số vốn can trường và đạo đức thì mới hấp thụ được bài học của tôi. Anh không cần cầu may, vì căn bản đạo đức sẽ tạo ra cơ may. Trong mọi trường hợp anh hãy giữ đạo đức, hãy tích cực, hãy can trường.”

_Một đời như kẻ tìm đường_

Address

40/6, Ấp 4, Xã Trung An, Đường Phạm Hùng Tp Mỹ Tho , Tiền Giang
My Tho
84100

Telephone

+84354125180

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when 52hz posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Business

Send a message to 52hz:

Share


Other Convenience Stores in My Tho

Show All