27/10/2021
11/06/2021 15:57:23
"HỎI THẾ GIAN TÌNH LÀ CHI MÀ NGƯỜI TA NGUYỆN KHỔ VÌ TÌNH???
(Tên nhân vật đã bị đổi để bảo vệ nhân vật chính ngoài đời ạ)
Mình có người bạn là Văn ở Sài Gòn, hắn có vẻ ngoài khá là trắng trẻo, đẹp trai, cũng từng có vài mối tình rồi, cũng từng nghĩ đến chuyện cưới xin nhưng rồi lại dang dở vì bị phản bội, ấy thế mà hắn dứt khoát lắm, chẳng thấy buồn rầu thất vọng gì . Vậy mà sau này hắn quen Thanh - một cô bé cùng lớp trung cấp nghề (nhưng nhỏ hơn hắn 5 tuổi) thì hắn cứ như lần đầu tiên sa chân vào lưới tình vậy. Thanh là người Nghệ An, vừa tốt nghiệp phổ thông thì vào Sài Gòn vừa làm công nhân may, vừa học trung cấp kế toán. Ngày đầu mới đi học, Thanh thích Văn lắm, bị mấy chị cùng lớp ghép đôi suốt, Văn bạn mình ban đầu cũng không để ý nhiều đâu mà sau bị mọi người ghép đôi nhiều quá, sau đó cũng hay tụ tập cùng nhóm đi uống nước trong giờ giải lao nên cũng chú ý đến Thanh nhiều hơn. Thấy Thanh thuộc kiểu tuýp con gái khá là dịu dàng, hiền lành, chất giọng trong trong, ngọt ngọt dễ thương, tính tình lại hoà đồng, xong lại có cảm giác couple đâm ra thích thích, hắn rủ Thanh đi chơi mấy lần mà nhỏ không chịu, tại nhỏ ở cùng dì, dì của nhỏ khá khó tính, học xong phải về luôn chứ không cho đi chơi khuya. Vậy là hai người cứ thích thầm nhau đến hơn một năm trời. Thanh kể với hắn nhiều lắm, kể về gia đình, em ún, họ hàng, cuộc sống các thứ. Nhưng có một điều Thanh giấu tiệt, đó là cha mẹ cô ấy không cho lấy chồng xa quê, vì cô còn hai em nhỏ, một đứa lại bị tự kỉ (thấy Thanh từng kể với hắn như vậy), muốn Thanh lấy chồng gần nhà để còn tiện phụ cha mẹ chăm sóc em, cha mẹ nhỏ còn chọn sẵn cho nhỏ chàng trai tên Quốc ở gần nhà luôn rồi cơ, Quốc cũng thích nhỏ nhiều lắm, lại từng làm dân quân bộ đội, sau về thì làm công an xã, lại có nghề làm gỗ nữa, nói chung hoàn cảnh cũng khá tốt, mà theo mình tìm hiểu được thì nhỏ cũng không thích Quốc, nhỏ chỉ coi Quốc là bạn bè nhắn tin nói chuyện bình thường thôi. Đến học kỳ cuối, sau bao lần bày tỏ, nhắn tin trò chuyện thể hiện tình cảm, Văn rủ Thanh đi chơi coi như là chính thức mối quan hệ thì Thanh đã đồng ý. Nhưng Thanh cũng chia sẻ là Thanh muốn ở Sài Gòn lập nghiệp, nhưng cha mẹ Thanh lại muốn Thanh về quê, mà Văn nhà cửa lại ở Sài Gòn, đâu thể theo Thanh về quê, không có đất đai nhà cửa, không lo được cho Thanh, cha mẹ cô cũng không chịu gả ý chứ, hai người cũng khá bị trục trặc giai đoạn đó, sau khi Thanh khẳng định cô sẽ ở lại Sài Gòn thì lúc đó tình trạng mới đỡ hơn một xíu. Sau khi chính thức, Thanh càng cởi mở hơn, chia sẻ về bản thân nhiều hơn, Văn nghĩ cô có tin tưởng hắn mới chia sẻ cho hắn nên rất trân trọng cô vì điều đó, qua chia sẻ của Thanh, hắn càng thương cô hơn, mỗi lần thi hết môn, cô học hơi kém, toàn phải thi lại, hắn cũng dẫn cô về nhà, chỉ cô ôn thi, ra mắt gia đình. Thanh lúc đó mới 20 tuổi mà đã rất hiểu chuyện, nhanh nhẹn, dù không biết nấu ăn nhưng lanh lẹ, hỏi cách nấu thế nào rồi hăng hái phụ giúp, bố mẹ hắn rất ưng cô, hắn nhìn cô vừa có nét trẻ con của tuổi đôi mươi, vừa hiểu chuyện, chín chắn, tình yêu đã lớn lại càng lớn. Hắn sợ mất cô lắm, nhiều lần thấy cô hay nhắn tin với Quốc, hắn hỏi cô, cô nói là ""anh trai nuôi cùng xóm ở quê"", hắn cũng tin, mỗi lần cô không vui đều sẽ để ý sắc mặt cô để dỗ dành. Thanh cũng thương Văn nhiều lắm, Quốc có lần công khai tỏ tình trên trang cá nhân của cô, mà cô cũng không quan tâm, không thèm để ý (cái này mình để ý được vì thấy cô bé này rất hay tương tác fb với những người cô coi là thân thiết, còn lại thì khá là khách sáo). Chuyện tình hai người này cũng hay lắm, vì cô bé không được đi chơi, nên mỗi lần hẹn hò, toàn phải cúp học rồi canh giờ tan học để đi về thôi, có hôm thì nói dối dì đi học thêm để được đi chơi, chứ Văn mà đến nhà chở đi là dì không cho đi, trời có mưa gió cũng phải tự đi xe đạp, tự đi tự về, Văn thương Thanh lắm, còn nhỏ mà chịu khổ chịu cực, một mình xa quê vô đây cũng không thoải mái gì, dì cô còn nói với cha mẹ cô là cô mới vô Nam học mà đã bày đặt yêu đương, nên cô cũng không dám chia sẻ nhiều về Văn cho cha mẹ biết, dù gì cha mẹ cũng chỉ nhắm chọn Quốc cho cô thôi. Sau 7 tháng quen nhau, thế rồi chuyện gì tới cũng đã tới, Thanh nhắn tin cho hắn, nói cô muốn ở lại Sài Gòn, nhưng cha mẹ không cho, nên cô đành nghe theo cha mẹ, chia tay hắn, quay trở lại làm bạn. Văn sốc lắm, hắn cảm thấy không cam tâm, hắn buồn vì cô không nghĩ cho bản thân, không nghĩ cho hắn, rõ ràng hai người yêu nhau, vậy mà giờ đều trở thành hư không. Văn để cho cô thêm thời gian suy nghĩ, hy vọng cô sẽ lựa chọn ở lại, nhưng không, hai tháng sau chia tay Văn nhắn tin níu kéo cô, thì cô đã xoá kết bạn, cắt đứt hết mọi liên lạc với Văn như muốn dứt khoát để quên đi Văn, tạo lối thoát cho chính mình, mà khi đó lại học xong rồi, hắn không biết cô còn ở Sài Gòn hay đã về quê, không biết tìm cô nơi đâu. Lúc này hắn mới bắt đầu điên cuồng trong nổi buồn thất tình, hắn nhờ tất cả mọi người những ai có thể liên lạc với Thanh để chuyển lời giúp hắn, mong Thanh quay lại, bày tỏ nỗi nhớ với cô, yêu cô, và cần cô, hắn chia sẻ những bài nhạc buồn, những câu status buồn, tình trạng này của hắn kéo dài suốt 3 tháng lận, mà kiểu càng ngày càng nhớ, ai an ủi cũng chẳng giúp hắn nguôi được chút nào, hắn nói hắn nhớ những buổi tối đi học về nhắn tin với cô, nghe cô chia sẻ, tâm sự với cô, rồi những lần gần gũi, thân mật với cô, những cảm giác yêu thương khi ở bên cô. Mình thật không hiểu nổi, chia tay nhỏ đó cũng được 5 tháng rồi, không phải là đã quen với sự cô đơn, quen với cuộc sống một mình rồi ư, cuộc tình 7 tháng thì có những gì để hắn phải lưu luyến nhớ nhung nhiều như thế, trong khi lúc quen nhau, lâu lâu được một bữa cúp học hai đứa đi chơi thì lấy đâu ra kỉ niệm, ngồi nhớ một ngày là thấy hết cái để nhớ rồi, vậy mà hắn 5 tháng rồi vẫn cứ than thở nhớ nhỏ đó quá, rồi luỵ nhỏ đó, chỉ có thể yêu mỗi nhỏ đó mà thôi. Sau dần quá mệt mỏi, hắn đành buông xuôi, không còn níu kéo người đó nữa, nhưng là đứa bạn thân, mình biết hắn vẫn muốn chờ người đó về. Từ đó hắn không quen thêm một người nào nữa luôn, hỏi hắn, hắn nói tại yêu nhỏ đó quá, giờ không có cảm giác với ai nữa, muốn quen người mới, nhưng sợ không quên được nhỏ đó nên thôi. Sau chia tay một năm, nghe tin Thanh cưới Quốc, hắn shock lắm, hắn thất vọng nhiều lắm, nghĩ lại ngày xưa thấy cô hay nhắn tin với Quốc lại cảm thấy chẳng lẽ mình đã bị Thanh bắt cá hai tay, vừa buồn, vừa nản, mình nhìn mà thấy thương, mới vừa lấy lại được nhịp sống bình ổn, giờ lại chênh vênh như lúc mới đầu, mình không hiểu sao hắn lại cố chấp vậy, thậm chí đến 2 năm sau đó nhỏ đó sinh con rồi mà hắn vẫn còn thương nhỏ. Mình hỏi hắn như vậy có đáng không, hắn không trả lời được, trong thâm tâm hắn, nhỏ không có lỗi, nhỏ cũng yêu hắn, phải bỏ hắn, nhỏ cũng đáng thương, hắn sẽ không tìm được người nào như nhỏ, cũng không dám yêu ai như tình yêu dành cho nhỏ, hắn nói ""yêu nhiều khổ nhiều"" hắn sợ đau rồi, cảm giác đó hắn trải qua một lần rồi, hắn chưa vượt qua được, nên cũng không muốn trải qua thêm lần nào nữa. Còn về phần Thanh, mình cũng không hiểu lắm, nếu ban đầu xác định không đến được với nhau thì cho nhau cơ hội làm gì để người ta ảo tưởng, hay chăng tình yêu của Thanh đối với Văn cũng lớn quá nên không kiềm được mà bỏ qua tất cả để đến với Văn, dù gì tính tình của Thanh khá tốt, cử chỉ hành động nho nhã dịu dàng nên rất được lòng mọi người, nên mình nghĩ cô cũng là người tử tế, sẽ không làm chuyện có lỗi với Văn đâu. Thanh chia tay hắn được 5 tháng thì cũng chính thức Quốc, sau đó cô nghỉ việc ở Sài Gòn về quê thì mới gặp mặt gia đình, 4 tháng sau thì cưới luôn rồi, giờ cô khá hạnh phúc bên gia đình hiện tại, nhưng mỗi lần tình cờ thấy ảnh Văn trên facebook của bạn bè chung, cô lại lật like từng tấm hình, mình không biết cô còn thương hắn không, mình cũng không dám kể với hắn, sợ hắn đa tình, hắn lại buồn.
Nhìn câu chuyện của hắn, mình thực sự không hiểu nổi tình yêu là gì, lên google tra bao nhiêu khái niệm cũng không giải thích nổi cho tình trạng của hắn...
Yêu... là gì mà khiến người ta không kiểm soát được tình cảm như vậy, cũng trải qua nhiều mối tình rồi, tại sao hắn lại chỉ đau khổ vì mối tình này thôi, tại sao hắn lại quyết định dành tất cả tình cảm hắn có cho mỗi cô bé này thôi, những người khác hắn quen, chẳng lẽ hắn lại không yêu sao.
Nhớ một người... là nhớ như thế nào, mà sau bao nhiêu ngày tháng không liên lạc, nỗi nhớ vẫn cứ da diết đến vậy, mình cứ trách hắn, ""mày quen nó có 7 tháng, mà đau khổ vì nó, nhớ nó đến tận hơn 2 năm, có gì đển cho mày nhớ đến vậy, 7 tháng đã đủ khiến cho tình yêu mày sâu đậm đến vậy ư""
Hắn không trả lời được, mình cũng không trả lời được.
người đáng thương trong chuyện tình này là Văn bạn tôi, hay là Thanh đây, ai là người sai người đúng đây."