16/08/2023
< Nhật Ký Đồng Hành >
[ PareoChu & MasuRokka ]
✒Trang 1: Chiếc khăn choàng cổ
{. 🗝Chu2 = Chị. Pareo = em * Masuki = Chị. Rokka = em .}
Pareo áp má vào kính tại một cửa hàng bán phụ kiện nho nhỏ. Có vẻ em đang để ý một chiếc khăn choàng cổ rất dễ thương, ánh mắt em lấp lanh lên như đèn pha ô tô khi nhìn vào đấy. Bây giờ mùa đông đã kéo tới rồi, phải trang bị đồ ấm để giữ nhiệt cho cơ thể.
Chu2 cũng đi dạo phố mua sắm cùng em. Chị đứng cạnh bên Pareo xem điện thoại, liếc mắt qua thì thấy Pareo đang mê mẩn cái khăn choàng cổ ấy. Chị lên tiếng.
- Pareo thích nó à? _Chu2
- Ch-Chu2 sama Chu2 sama... Pareo không cần đâu, Pareo không cảm thấy lạnh chút nào hết! _Pareo
Pareo bối rối, em làm như vậy vì không muốn phiền đến Chu2-sama đâu.
Chu2 cũng không nói gì tiếp, chỉ trả lời Pareo bằng một cái nhìn. Chu2 vẫn cứ nhìn em chằm chằm không chớp mắt, chắc là đang ngẫm gì đó.
- Chu2 sama? _Pareo
- A-! không có gì đâu, mau về ăn thịt khô thôi. Tôi có ý tưởng cho đợt live tiếp theo rồi. _Chu2
Chị lẳng lặng kéo tay Pareo đi về tòa nhà. Perfect! Masking vừa đèo Lock đi ăn ramen vì ẻm bảo thèm và vô tình thấy Pareo và Chu2 đang đứng trước cửa tiệm phụ kiện, họ đã biết tất tần tật về cuộc trò chuyện lúc nãy rồi.
- Là Pareo-san và Chu2-san... _Lock
- Hẹn hò? _Masking
- Heh?! Hẹn hò thật sao?! _Lock. Em giật nảy người lên
===
- Pareo. _Chu2
Chu2 ngoắc tay, chị ngồi trên chiếc ghế thân quen cùng một cục deadline nhưng trong đầu thì chỉ toàn là dòng chữ "Pareo thích chiếc khăn cổ đó" chạy vòng vòng.
- Thịt khô đây, Chu2 samaa~ _Pareo
Em đẩy một chiếc xe để đồ ăn đến chỗ Chu2, trên đấy có một ly thịt khô như thường. Đột nhiên Masking mở cửa ra một cái rầm, âm thanh rất to vang dội khắp căn phòng. Còn có cả Rokka núp đằng sau chỉ.
- Masking? À đúng rồi, Pareo! Mau gọi Layer tới đi. _Chu2
Pareo ngay lập tức cầm điện thoại lên thì Masking ngăn lại, giật lấy bỏ điện thoại của Pareo xuống.
- Cho bọn ta mượn Pareo một chút nhé! _Masking
Chu2 chưa kịp phản ứng gì thì Masking liền hốt Pareo đi trong sự ngơ ngác, ngỡ ngàng và bật ngửa. Sau đó Pareo quay về cùng một khuôn mặt đang rất hí hửng - tươi tắn, lúc tập thử Pareo cũng chơi rất hay. Chẳng biết có chuyện gì.
===
Hôm sau, trong lúc Chu2 đang mua nước ở máy bán hàng tự động. Chị nhón lên, với tay tới nút bấm loại nước chị muốn nhưng chiều cao đã quá phũ phàng với chị. Một mình không có Pareo cũng khổ quá đi mất. Ở nhà Pareo chăm Chu2 từng li từng tí từng tí, từng chút 1.
- Chu2 samaaa! _Pareo
- Pareo? _Chu2
Âm thanh này quen thuộc lắm, ngày nào chị cũng nghe cái giọng này và cũng đúng cái câu "Chu2-sama" này hơn 80 giác.
Rồi Pareo không chần chừ gì mà nhào tới ôm chặt Chu2 vào lòng. Bất ngờ thật... Còn có cả Masking, Lock và Layer đi theo, thế là cả bọn RAS tụ tập tại máy bán hàng tự động.
Mãi Pareo mới thả Chu2 ra, em ôm chị ta đến nghẹt thở... Rồi lại nở 1 nụ cười như tia nắng mặt trời sưởi ấm cả cơ thể của chị. Em 2 tay đưa cho Chu2 một hộp quà được bao gói rất cẩn thận, đẹp lắm.
- Chu2 sama, mau mở nó ra đi. _Pareo
Thôi thì nghe theo lời Pareo, vậy trong đó là...? Một chiếc khăn cổ. Chất liệu được làm bằng len dày, trông ấm áp thật. Nó còn có màu và hình của Chu2 be bé trên đó nữa.
- Là em tự móc đấy! Đây là ý tưởng của Masking-sama. Tặng chị, món quà noel. Em yêu chị nhiều lắm! _Pareo
Rồi Pareo lấy ra một chiếc khăn cổ khác có hình và màu của chính em choàng vào cổ, đeo luôn cho cả Chu2.
- Hì hì~ _Pareo
Pareo lấy điện thoại ra đưa lên.
- Chụp khoe đồ cặp thôi! Cười lên nàoo.
"Tách tách."
===
Bức ảnh hôm đó đã được đóng khung treo lên làm kỉ niệm trong tòa nhà của RAS, phải năn nỉ lắm thì Chu2 mới chịu cho.